Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2014

Niềm Tin Trong Cuộc Sống !

Có hai thiên thần, một già một trẻ, đang đi ngao du và dừng lại nghỉ đêm tại một gia đình giàu có.
Gia đình giàu có nhưng khiếm nhã đã không cho những thiên thần nghỉ ở phòng khách.
Thay vào đó, họ chỉ cho các thiên thần một chỗ trong tầng hầm lạnh lẽo.
Khi đang nằm ngủ, vị thiên thần già nhìn thấy một cái lỗ trên bức tường của tầng hầm
Vị thiên thần liền dậy sửa lại bức tường bằng cách bịt lại cái lỗ.
Khi thiên thần trẻ hỏi tại sao làm vậy, thiên thần già đáp, “Mọi thứ không luôn giống như con nghĩ.”
Đêm hôm sau, hai thiên thần nghỉ chân tại một gia đình nông dân nghèo nhưng mến khách.
Sau khi chia cho họ phần thức ăn ít ỏi của mình, vợ chồng chủ nhà nhường chiếc giường của mình để cho các thiên thần nghỉ trên đó.
Sáng hôm sau, khi thức dậy, các thiên thần thấy vợ chồng người nông dân đang khóc.
Con bò sữa, nguồn thu nhập duy nhất của họ, đã chết ngoài đồng.
Thiên thần trẻ tức giận hỏi thiên thần già,
- “Tại sao ông có thể để điều này xảy ra?
Người chủ nhà đầu tiên có đủ mọi thứ thì ông lại giúp đỡ, trong khi gia đình này rất nghèo khó và sẵn sàng chia sẻ thì ông lại để cho con bò của họ chết.”
“Mọi thứ không luôn giống như con nghĩ,” thiên thần già trả lời.
“Khi chúng ta ở trong tầng hầm của toà lâu đài, ta để ý thấy có một kho vàng được giấu trong cái lỗ trên tường.
Nhưng vì tên chủ nhà quá tham lam và ích kỷ, ta đã bịt kín cái lỗ lại khiến hắn không thể tìm ra kho báu.
Còn đêm qua, khi chúng ta ngủ trong nhà người nông dân, thần chết đã đến đây và định lấy đi mạng sống của người vợ.
Ta đã xin thần chết lấy mạng sống của con bò thay cho mạng sống của bà ấy
  Mọi thứ không luôn giống như con nghĩ.”
Đôi khi, mọi việc xảy ra không theo ý bạn muốn.
Nhưng nếu bạn có niềm tin, bạn hãy luôn tin rằng các thiên thần luôn bên bạn để sắp xếp mọi chuyện xảy ra có lợi cho bạn
-. Chỉ có điều, có thể phải mất một thời gian sau bạn mới nhận ra được điều đó.


St

Nhớ một mùa Valentine


Valentine này em lại ở xa anh
Đêm cô đơn không cùng ai dạo phố
Trên xạ lộ những lớp người tấp nập
Hối hả vội về. Xối xả cuồng quay

Valentine này
Mắt chẳng nhòa sao sống mũi cứ cay
Nắng tháng hai không hong đầy hơi ấm
Đêm mưa gió trời trở mình rét đậm
Thèm một nụ hôn rơi… lạc lối em về.


Valentine này
Em lại sải mình bằng những gót lê thê
Về chân trời không hoa không nắng
Anh ở nơi đâu, sao cứ hoài im lặng?
Sao không nói một lời thương nhớ mãi em đi

Valentine này
Có cô gái ôm gấu bông vào lòng cắt trọn nỗi chia ly
Cứ mãi siết thứ hạnh phúc ngọt ngào không người tặng
Ôi con sóng tình yêu. Con sóng lòng không khi nào phẳng lặng
Để Valentine này mình đành phải xa nhau.


Hoàng Yến Anh.




Không đề


Có một câu nói mà tôi khá tâm đắc: “Không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu”. 
Có lẽ ai đó nói câu “kinh điển” ấy là muốn nhắc những người yêu nhau hãy sống chân thành và trọn vẹn với người mình yêu ngay trong những giờ phút được bên nhau.
 Yêu ai đó người ta có nhu cầu chăm sóc cho người mình yêu và khi đó việc chăm sóc và dành cho nhau những điều tốt đẹp không phải là nghĩa vụ mà là sự hưởng thụ - hưởng thụ hạnh phúc được chăm sóc, lo lắng và thương người mình yêu.
 Có lẽ vì thế mà người ta hay nói: yêu nhau là không tính toán để chỉ cho việc “thụ hưởng” hạnh phúc này.
 Tuy nhiên, tình yêu đôi lúc nhìn ở thế giới quan toán học thì nó phải được xem như một phương trình. 
Nghĩa là anh và em khi gọi là người yêu của nhau thì phải chăm sóc cho nhau và làm cho nhau cùng hạnh phúc và cảm thấy ấm áp. Từ đó, người ta có thể chia ngọt sẻ bùi, đau với nỗi đau của người mình yêu, hạnh phúc với niềm vui của người yêu.
 Khi ấy hạnh phúc của một người cộng hưởng thành hạnh phúc chung và ngược lại, nỗi đau sẽ được sẻ chia và vơi đi một nửa, được xóa dần trên bờ vai, cái ôm, sự chia sẻ, lắng nghe của “đối tác”. Như vậy trong vườn tình yêu luôn có hoa và cả những gai gốc, nhưng dù là hạnh phúc, vui hay khổ đau thì cũng do người trong cuộc vun vén, tạo ra. 
Nếu hiểu rõ được rằng khi yêu là ta được cho đi tình yêu và được yêu thì cũng là lúc con người “thụ hưởng” cái hạnh phúc được nhớ, quan tâm, lo lắng cho một ai đó. Bên cạnh đó, khi yêu thì chuyện ghen tuông, giận hờn là điều không thể thiếu.
 Đó cũng là cái khổ của tình yêu nhưng trong cái khổ người ta vẫn nhận ra cái hạnh phúc như: có yêu thì mới ghen hoặc giận người ta bởi vì người ta quan trọng đối với mình chứ nếu là người dưng thì giận chi cho mệt… Điều quan trọng là nêm nếm những “gia vị” ấy như thế nào cho nó không quá chua cay, không quá cực đoan, làm nó trở thành chất liệu nuôi dưỡng tình yêu. 
Cứ thế, trong cuộc sống con người phải yêu để biết được vị ngọt, mặn và cả những chua chát. Dù đường vào tình yêu được cảnh báo sẽ có “trăm lần vui, vạn lần buồn” nhưng cõi nhân gian có mấy ai chịu “lỗ” không yêu?
 Hầu hết người ta chịu “khổ” để yêu và được yêu. Có lẽ vì “có ai sống nỗi mà không yêu”.

St

Gam Màu Cuộc Sống


Ngày xưa, thầy thường nói với em về gam màu cuộc sống.
Thầy chỉ tay về phía màu đỏ của mặt trời và bảo đó là gam màu của đam mê, chỉ tay về phía màu xanh của cỏ cây và bảo đó là gam màu của hi vọng, ngước nhìn bầu trời để thấy màu trắng của mây là màu của hạnh phúc và màu vàng của nắng là màu của yêu thương.
"Nhưng nếu là màu thì phải pha trộn được chứ ạ?".
Em thắc mắc hỏi lại. Thầy cười....
Rồi tới một ngày, thầy dẫn em đến một nơi mà em chẳng thể nào quên được.

 Nơi ấy có những đóm lửa âm ỉ cháy trong rừng cây đã bị thiêu đen rụi, có khói bay ngụt trời
- Phải, thầy đã dẫn em đến trước một bức tranh về chiến tranh để chỉ cho em biết sự pha trộn những gam màu của cuộc sống.
- Em đã thấy màu đỏ của máu nổi trên màu đen của khói lửa và nhạt nhòa dần trước màu xanh thấp thoáng của bầu trời trong cảnh đau thương.
-Đáng lẽ ra thầy đã có thể cho em thấy những gam màu tươi sáng hơn nhưng thầy đã làm điều ngược lại.
Thế mà, em lại thấy những gam màu trong bức tranh kia mới là gam màu đẹp nhất bởi trong màu đen của cuộc đời người ta đã nhìn và giữ được màu xanh của sự sống.
Cho tới bây giờ em mới nhận ra rằng ai cũng có một bức tranh cho riêng mình, sáng hay tối, đậm hay nhạt, rực rỡ hay dịu êm đều nằm trên cây cọ của bàn tay mình.
Cảm ơn thầy!


theo USA today 

-Alexandra Kim

Smile- Nụ cười có màu


Khi bé,tôi tin nụ cười có màu hồng.Trong những bức vẽ,dù hoàn thành hay dang dở,nụ cười luôn được tô đầu tiên bằng mẩu chì sáp hồng bé ty',.màu hồng làm bừng sáng cả bức tranh.,vỗ về sắc nắng gay gắt và hong khô màu xám buồn của những cơn mưa.
Mẩu chì hồng luôn nằm gọn ghẽ trong hộp bút.Với tôi màu hồng cần cho những bức tranh,cũng như nụ cười cần cho cuộc sống này...........
Lớn lên nghiệm ra nụ cười còn có màu đỏ.
Trông thấy ai đó nở nụ cười
Thậm chí đứng trước gương nhìn khuôn mặt đang nhoè nhoẹt nước mắt của mình vì mới bị người yêu bỏ rơi
.- Đau buồn và cô đơn nhưng nhờ có những bạn bè tốt giúp đỡ đã khá hơn rất nhiều so với trước đó.
Sau đó lại cười,1 nụ cường gượng gạo.Trong lòng đã thắp 1 ngọn lửa hi vọng nho nhỏ.
-Lửa hi vọng,sưởi ấm và soi sáng những lúc chơi vơi vấp ngã,là điểm tựa để nỗi cô đơn đau buồn níu vào.
Và lại đứng lên,đứng thật thẳng,tự tin đi tiếp con đường số phận.
-Nụ cười cũng trong suốt.

Nhìn em bé,cô gái nhỏ tung tăng xuống phố một ngày tràn nắng,nhoẻn miệng cười với tôi,tôi thấy chấp chới sau nét cười tâm hồn em,ngọt ngào và thuần khiết
.Nhìn bà cụ ngồi cạnh dôi gánh hàng rong nhỏ bé nép vào bức tường cũ,cười móm mém,tôi thấy hằn sau những nỗi lo của tuổi già.
-Nụ cười của những đứa bé bàn tay đặt gọn trong tay mẹ,trong veo và vô lo.
-Một ngày ghi lại ko biết bao nhiêu nụ cười của những người xung quanh.Với tôi là một ngày ''giàu có''...........
Nụ cười có quyền lực hơn bất cứ thứ vũ khí nào.Hơn cả người anh em trái tính của nó là''nước mắt''.
Không biết có thật không,nhưng tôi đã được biết nhiều câu chuyện kể về những người được cứu sống bằng một nụ cười từ một người xa lạ mà họ chưa từng gặp
-.Một nụ cười đủ cho họ nối với cuộc sống này vẫn chưa mục ruỗng và họ chưa có quỳên quay lưng tìm đến 1 thế giới khác.
  Vì sao nụ cười ''Quỳên lực '' hơn cả nước mắt ?
Vì khi rơi nước mắt,lòng mềm lại,những nỗi buồn ùa về trĩu nặng.
Còn khi mỉm cười,thấy mình đứng vững và mọi nỗi buồn trở nên rất nhẹ nhàng.
Nụ cười còn là 1 cách biểu lộ thân tình.Nếu bạn vẫn còn dè dặt trước những cái ôm dành cho người lạ,hãy bắt đầu trước bằng một nụ cười.
Ai đó trên đường lướt qua,trong 1 thoáng nhìn vào mắt bạn.bạn ''HÃY MỈM CƯỜI''.
1 phần trăm số người nhận lấy nụ cười đó sẽ nghĩ bạn không bình thường nhưng 99 còn lại sẽ mỉm cười với bạn trước khi họ ý thức rằng họ vừa cười với 1 người .
Trong tiếng Anh từ “smile” có nghĩa là nụ cười, thế bạn có biết nụ cười được tạo nên từ những yếu tố nào không?
Sweet: ngọt ngào.
Marvellous: tuyệt diệu.
-Immensely likeable: vô cùng đáng yêu.
-Loving: đằm thắm.
-Extra special: thành phần phụ quan trọng.
Nụ cười tưởng chừng như rất bình thường nhưng lại là món quà vô giá mà tạo hóa đã hào phóng ban tặng cho loài người.
Chúng ta sẽ sống thế nào khi không biết cười?
-Chúng ta sẽ biểu lộ sự vui mừng bằng cách nào nếu không có nụ cười?
- Nụ cười có thể xua tan mọi đau buồn, hàn gắn mọi vết thương, làm dịu đi nỗi cô đơn và quan trọng hơn hết là mang mọi người đến gần nhau hơn..
-Nụ cười là thứ tài sản quí giá mà không phải ai cũng dễ dàng có được nếu chẳng chịu mở rộng lòng mình để đón nhận nó...
Hãy tạo cho mình nụ cười bằng những việc làm có ý nghĩa, bạn sẽ thấy cuộc đời này tuyệt diệu biết chừng nào!
Mỉm cười là một niềm vui mà tự bạn có thể thực hiện được.
-Khi bạn tặng nụ cười cho người khác, bạn có thể sẽ cảm nhận được niềm vui chân chính,& người khác có được sự khích lệ của bạn, tâm tình của họ cũng có thể vì thế mà phấn chấn.
Bạn hãy nhanh chóng tìm niềm vui đến cho người khác vì một thế giới thêm tươi đẹp, vì một trái tim muốn biểu lộ niềm vui, chúng ta mỉm cười! Khi ta cười mang  hai ta đến với nhau.
Đánh bại mọi thứ u tối trong tôi cũng như trong bạn.
Chữa lành mọi vết thương của lòng người..
Vậy tại sao chúng ta không cười nhỉ ..cười lên bạn nhé !

theo Life .