Thứ Tư, 11 tháng 3, 2015

Ghen trong thơ Nguyễn Bính


Nói tới ghen là trăm cái đầu như một nghĩ ngay tới Hoạn Thự Người đàn bà ở đất Hà Đông bên Tàu này còn cõng theo chú sư tử cho thêm phần dữ dằn nữa chứ! Trăm tội cứ đổ lên cái tài đặt vần của cụ Nguyễn
Dụ Cụ nỉ non sao mà nhân vật này biến thành cái biểu tượng không được các ông chồng ưng ý. Thực ra ở ngoài đời còn nhiều vụ ghen đầy sáng tạo mà Hoạn Thư chỉ đáng xách dép.
Ghen có đính kèm tí lửa như cái ghen của cô Quờn, đính kèm tí át xít như cái ghen mà vũ nữ Cẩm Nhung là nạn nhân, đính kèm lưỡi dao ngọt sớt mất chỗ đi tè của chồng đang như một phong trào lan rộng trên khắp ta bà thế giới...
Ghen máu lửa như vậy thì Hoạn Thư có đáng chi! Hoạn Thư ghen như thế nàỏ

Bà bắt Thuý Kiều về làm oshin hầu hạ bà mẹ, chờ cho chồng là Thúc Sinh đi Lâm Truy thăm cha về mới bảo mẹ cho mang Thuý Kiều sang hầu hạ nhà mình. Buổi gặp gỡ giữa hai người tình Thúc Sinh và Thuý Kiều, giờ đã m

Một bên là ông chủ, một bên là Hoa Nô, là một cuộc gặp gỡ "người ngoài cười nụ người trong khóc thầm" rất chi là cay đắng. Nhà đạo diễn tài tình Hoạn Thư đã đẩy nghệ thuật ghen lên
hàng thượng thừa: Làm cho nhìn chẳng được nhau
Làm cho đày đoạ cất đầu chẳng lên
Làm cho trông thấy nhãn tiền
Cho người thăm ván bán thuyền biết tay

Ghen... trí thức như vậy dễ có mấy taỵ
Đừng có dồn nhau vào chân tường cho thoả tự áị Bạn có quyền biết vợ hay chồng mình làm gì, ở đâu nhưng đừng làm như công an điều tra tội phạm.
Chính sự tế nhị và tôn trọng lẫn nhau sẽ tạo ra sự thông cảm và, với sự thông cảm, chẳng cần phải hỏi thì "đối phương" cũng tự động khai báo rõ ràng hành tung của mình một cách vui vẻ và tự nguyện.
Nếu cuộc đời cứ xuôi theo dòng nước lặng lờ thì làm gì có ghen. Nhất là cái kiểu ghen thành thơ như cái ghen của nhà thơ Nguyễn Bính.

Tôi muốn mùi thơm của nước hoa
Mà cô thường xức chẳng bay xa
Chẳng làm ngây ngất người qua lại
Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua

Tôi muốn những đêm đông giá lạnh
Chiêm bao đừng lẩn khuất bên cô
Bằng không tôi muốn cô đừng gặp
Một trẻ trai nào trong giấc mơ

Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ
Đừng làm ấm áo khách chưa quen
Chân cô in vết trên đường bụi
Chẳng bước chân nào được giẫm lên!

Tôi muốn, tôi muốn như vậy thì nên sắm một chiếc hòm kính bỏ cô vào cho chắc ăn.
Cũng chưa chắc ăn!
Phải tẩy não nữạ Cũng chưa chắc ăn, phải triệt tiêu bộ óc nữạ Khi đó nhà thơ của chúng ta sẽ chỉ còn có một con búp bê!
Nhiều chục năm sau, nhà thơ Quan Dương cũng ghen ngang ngửa không kém gì đàn anh Nguyễn Bính.
Ông ghen với trăng. Em đang thiêm thiếp giấc nồng
Trăng chui khe cửa đến nằm kề bên
Tựa đầu em gối lên trăng
Bỗng nhiên trăng cũng hồn nhiên như người
Mắc gì lại thẫn thờ tôi

Nhà thơ ghen và công khai bảo là mình đang ghen nhưng thực ra đàn ông có ghen không?
Hỏi các ông thì ông nào cũng lắc đầu lia lịạ 


Ai chơi cái trò... đàn bà đó! Nhưng cô nào đang có bồ ruột, thử vui miệng nhắc tới những người tình trước của mình coi xem bom nguyên tử có nổ không?
Nổ là cái chắc. Không nổ lớn thì cũng có màn hậm hực, khó chịu, lơ là cho bõ ghét!
Theo các nhà tâm lý học thì các ông thường tỏ ra rất anh hùng mã thượng nhưng khi rơi vào một tình huống mà họ cho là bị lừa dối thì lại dễ bị sụp đổ hơn phụ nữ.
Trong khi đó phụ nữ thì nước sôi rất dễ dàng sủi bọt ào ào khi bị lừa dối cũng như khi tưởng mình bị lừa dốị Vậy thì ông hay bà cũng... hoạn thư tuốt.
Đó là một điều tốt vì nếu không ghen tức là nuốt cái ghen vào trong lòng để nó chi phối trong tiềm thức thì còn nguy hơn nữạ
Đó là kết luận của ông vua tiềm thức Sigmund Freud.Chúng ta hãy đi vào một trường hợp cụ thể.
Một anh chàng luôn luôn tự hào mình không bao giờ thèm ghen. Ghen làm gì nhi??
Nếu người yêu tôi mà lăng nhăng thì tôi không yêu nữạ

 Tôi khinh bỉ cô ta..
Chấm hết! Khi các nhà tâm lý học đi ngược lại thời tuổi nhỏ của anh chàng này mới phát hiện ra anh là con trưởng của một gia đình có năm anh em.
Ngay từ khi đứa em đầu tiên ra đời, anh đã cảm thấy mình bị bỏ rơi.


Lần ghen tuông đầu đời này đã gây cho anh một chấn thương kinh khủng khiến sau này, từ trong vô thức, anh đã chối bỏ cảm xúc ghen với
kinh nghiệm là mình đã không đủ sức để chịu đựng nó. Điều này tạo cho anh cái cảm giác là mình không biết ghen.
Nhưng thực sự cái ghen của anh đã biến thái thành một thái độ đối kháng ngược lại: anh lạnh lùng và căm thù đối tuợng ghen của mình!
Cái ghen của trẻ em khingười lớn quá chú ý và săn sóc đứa em của nó mới ra đời là điều mà chúng ta chắc ai cũng đã trải qua .
Vì vậy các bậc cha mẹ nên để ý, đừng có mới nới cũ quá đáng mà có hại cho đứa nhỏ sau nàỵ

...........


Song Thao 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét