Riêng tặng P. Tím.
Bạn thân,
Từ
ngày bước chân vào thế giới mông lung của Internet tôi đã may mắn quen
biết vài người bạn nhỏ, và có những người tôi chưa bao giờ gặp mặt một
lần.
Họ đều gọi tôi bằng chú, có người ở xa tuốt bên kia bờ đại dương,
một năm chỉ viết đúng cho tôi một lần vào mùa thu, và lần nào câu mở đầu
cũng là “Hà Nội đã vào thu còn bên đó bây giờ sao rồi chú?”, có người
không xa mà cũng chẳng gần, chiều nào trên đường đi làm về cũng thường
gọi “Chú ơi”, nhất là những lúc cuộc tình dang dở, cần một bờ vai cho
những giọt nước mắt ngà!
Mới
đây tôi lại quen thêm một người bạn nhỏ nữa từ một nơi rất đông người
Việt sống tha hương.
Người bạn gốc “Sè Goòng” đó gợi cho tôi nhớ lại
tuổi thơ năm nào khi mới từ Bắc di cư vào Nam. Lúc đó gia đinh tôi cư
ngụ gần chợ Tân Định, nơi mà thằng bạn Nam Kỳ mới quen xé đôi đồng bạc
để mua trái “cóc” từ chú ba Tàu, trong lúc thằng “Bắc Kỳ” (nó gọi tôi
như thế) tròn mắt ngạc nhiên.
Sau này bôn ba khắp bến bờ VN, Sài Gòn vẫn
là nơi tôi coi là nhà mỗi lần tàu về bến, là nơi có những con đường đầy
lá me bay cho tôi đưa đón người yêu dấu, và cũng là nơi cho tôi vương
buồn mỗi lần từ giã để “em về giữ lại dấu môi hôn”.
P. Tím, chú
cám ơn Tím đã mang chú lại một vùng trời kỷ niệm, và nhất là mang tới
cho chú thêm một tình bạn vào những ngày tháng năm vàng.
Những cuốn sách
và gói trà móc câu của Tím sẽ giúp chú yên vui mùa đông sắp tới mà
không cần bôn ba đi tìm vui ở góc biển chân trời, thế nhưng tình đồng
cảm trong văn chương chữ nghiã mới thực ra là những gì chú trân trọng.
Tím thích và quí sách hơn đồ trang sức, và thà tới những buổi ra mắt
sách hơn là đi shopping.
Chú cũng thấy thiếu vắng từ ngày dọn nhà về nơi
hoang dã này vì khi còn đi làm cho hãng báo chí Knight Ridder ở
downtown San Jose, trưa nào chú cũng vào thư viện của S.J. State
University đọc sách, và lựa những cuốn mình ưa thích mượn về để chia sẻ
với cô Khanh.
Bạn thân,
P Tím còn mang lại cho tôi khung trời Đà Lạt mà đã nhiều lần tôi đã tâm
tình với bạn ở nơi đây. Làm sao tôi quên được ba năm cuả tuổi học trò
mới lớn khi mà Tím nhắc tới con dốc Hoà Bình, tới con đường lên nhà thờ
gần bưu điện và tới quán cà phê Thủy Tạ bên bờ hồ Xuân Hương.
Tím cũng
như tôi chỉ còn nhớ tới Đà Lạt của một thời hoang sơ khi gió cao nguyên
còn lạnh, đồi Cù còn xanh, rừng thông còn reo vui, và misosa còn nở
trong nắng vàng. Bây giờ Đà Lạt của chúng tôi đã chết.
Năm 2004 tôi có
về qua một lần, để ngậm ngùi, để luống tiếc. Ừ, giá mà đừng bao giờ trở
lại …Quả
đất tròn hình như nhỏ lại từ khi Internet ra đời. P. Tím và tôi cùng
quen với S., một người bạn nét từ khi tôi và Tím chưa biết nhau.
Người
bạn quen với tôi hiện ở Sài Gòn, cũng gọi tôi bằng chú, và hai chúng tôi
đều có chung một quan điểm chính trị.
Cha của S. làm việc trong nghành
tình báo, năm 1975 bị bắt mang ra Hà Nội, và bị tra tấn đến chết trong
Hoả Lò!
Ngày Trung Cộng cưỡng chiếm biển Đông, S. và tôi đều đau xót,
viết cho nhau những lá thư lá thư thật buồn.
Tôi
vẫn còn vài người bạn gọi tôi bằng chú như H. từ bên trời Âu (cám ơn H.
đã gửi thuốc cho chú) và vài người bạn gọi tôi bằng anh mặc dù người
nào tuổi tác cũng còn cách xa tôi vài thập niên, kể cả một người “từ một
nơi thật gần”, vẫn liên lạc với tôi hầu như hàng ngày. Tôi cũng còn có
những người bạn vẫn gọi tôi bằng “thằng” mặc dù tóc chúng tôi đều đã pha
mầu vì đã quen biết nhau từ một thời rất xa xưa, và thân với nhau như
thể anh em một nhà.
Khó
có thể kể ra đây tất cả bạn bè xa gần mặc dù tôi vẫn rất nhớ. Dạo này
tôi “ít nói” vì sợ sơ xuất làm bạn buồn phiền như đã xảy ra một lần
trước đây nhưng không bao giờ tôi quên bạn, dù bạn ở bất cứ nơi đâu trên
quả địa cầu.
Cuối những bài tùy bút tôi thường nhắc tới bạn như tôi
viết trong lá thư tuần rồi: “Khi
không đi xa tôi thường ra biển nhìn sóng bạc đầu, ngắm những cánh hải
âu bay về cuối trời, gửi một chút nhớ thương về một nơi rất xa bên kia
bờ đại dương, và tôi thường nghĩ tới bạn, mong bạn có những ngày vui.”
Nếu
có điều gì để cám ơn trời thì tình bạn chân thành là một. Sáng nay tôi
vừa đọc thư Tania từ Úc. Bao giờ gặp lại được bạn, hở bạn thân?
Ng. Xưa
Nov-2013
note :
Dù
qua msg , PT đã nghe chú NX nói sẽ viết bài tùy bút tặng PT ,và được
đọc bản draft trước tiên nữa , PT cảm động lắm chú NX ơi , người thứ 2
cùng đọc với PT có lẽ là cô TKhanh đúng không chú ?
PT sẽ cố thu xếp thời gian ít ỏi để viết về Sagon thương và Đà lạt nhớ trong góc riêng của PT.
Thế giới ảo -web site tuy bao la nhưng trái đất quả thật không rộng lớn như ta tưởng ,bởi lẽ có cơ duyên chúng ta vẫn quen biết và ta có thêm bạn hữu ( on line ,4r, fb's friends..)
Và tình bạn ấy đem lại sự chân tình và ấm áp ,cảm ơn cyber thế giới ảo nhưng tình cảm là chân thật ,bạn đồng ý với PT không ?
PT sẽ cố thu xếp thời gian ít ỏi để viết về Sagon thương và Đà lạt nhớ trong góc riêng của PT.
Thế giới ảo -web site tuy bao la nhưng trái đất quả thật không rộng lớn như ta tưởng ,bởi lẽ có cơ duyên chúng ta vẫn quen biết và ta có thêm bạn hữu ( on line ,4r, fb's friends..)
Và tình bạn ấy đem lại sự chân tình và ấm áp ,cảm ơn cyber thế giới ảo nhưng tình cảm là chân thật ,bạn đồng ý với PT không ?
Autumn
11/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét