Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

Mùa đông


Có những mùa đông tàn nhanh qua ô cửa
Qua những sắc màu xám xịt của thời gian
Và nỗi nhớ ngày xưa như vô tận
Khẽ rụng chiều nay qua những chiếc lá vàng

Có những mùa đông ta rất hoang mang
Đi tìm hơi ấm qua những màn sương mỏng
Nhưng chẳng thể thấy đâu
 khi bàn tay lạnh cóng
Giá băng những khoảng trời...
Ta cứ vẽ cho mình những mùa đông chơi vơi
Rồi tự mình giấu mình qua những vần thơ cũ
Nén nhớ mong vào những ngày hư không gió
Để ngọn lửa lòng cứ âm ỉ cháy không thôi

 Mùa đông cứ thế lững lờ trôi
Chẳng để ý đến ta
Không muốn nhìn thấy ta
Khi sầu tàn thương còn vương trong đôi mắt
Trái tim lạnh ngắt
Thả rơi vết cắt linh hồn

Ta gõ nhịp cho mình trong những thoáng mưa buông
Từng bước đưa ta đi qua những mùa đông xám xịt
Kéo ta về với những mùa đồng thuần khiết
Có gió heo may
Có nắng mới đợi chờ...

                 Phong Cầm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét