I don’t want to miss a thing - bản rock ballad kinh điển của Aerosmith, không chỉ đưa tôi đến với thế giới muôn màu của âm nhạc, mà còn luôn nhắc nhở tôi một điều: Nếu yêu, đừng bỏ lỡ bất cứ giây phút đáng quý nào.
Thời đi học phổ thông chắc hẳn
ai cũng từng mê mẩn một vài ca khúc, ngày đêm nghe chúng, chép ra cuốn
sổ và rồi sau này thỉnh thoảng vẫn nhớ đến. Ở cái tuổi dậy thì chưa lâu,
biết suy nghĩ, biết rung động ấy, cái gì đã được ghi nhớ thì sẽ được
ghi nhớ mãi.
Tôi gọi chúng là “những ca khúc đưa tôi vào đời”. Bởi với tôi mà nói, âm nhạc gắn liền với những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời tôi, những khi tôi vui tôi buồn, tôi yêu tôi hận hay tôi dại khờ, đều có âm nhạc bên cạnh.
Tôi gọi chúng là “những ca khúc đưa tôi vào đời”. Bởi với tôi mà nói, âm nhạc gắn liền với những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời tôi, những khi tôi vui tôi buồn, tôi yêu tôi hận hay tôi dại khờ, đều có âm nhạc bên cạnh.
Âm nhạc, hay đúng hơn là những ca khúc đáng
nhớ, góp phần hình thành nên cá tính tôi, và theo một cách nào đó đưa
đẩy tôi đến với tôi ngày hôm nay.
Cái
thời “trẻ trâu” còn hừng hực năng lượng ai chả thích cảm giác mạnh và
thích thể hiện mình. Thế là tuổi teen của tôi, cũng như những teen thích
phá cách khác, là những tháng ngày tràn ngập âm nhạc rock’n’roll.
Cách
đây chừng chục năm là thời mà nhạc rock ở Việt Nam vẫn còn rơi rớt lại
một chút hào quang của giai đoạn hoàng kim trước đó. Khi đó, báo HHT và M Tím còn đầy các bài về thể loại âm nhạc được đánh giá là ồn
ào, nổi loạn ấy. Phong trào nghe nhạc rock cũng đã từ HN và Sài Gòn
tràn về các tỉnh thành.
Và thế là tôi có cơ hội “vào đời” lần đầu tiên ở tuổi 15, khi vừa hào hứng và ngại ngùng, dò dẫm bước chân vào cánh cổng trường phổ thông.
Và thế là tôi có cơ hội “vào đời” lần đầu tiên ở tuổi 15, khi vừa hào hứng và ngại ngùng, dò dẫm bước chân vào cánh cổng trường phổ thông.
Đó là khoảnh khắc tôi như ngây như dại dán mắt vào màn hình TV, chương trình Bảng xếp hạng của MTV đang phát ca khúc I Don’t Want To Miss A Thing
của nhóm Aerosmith.
Tôi đã như bị thôi miên bởi hình ảnh quay cận người ca sỹ tóc dài rũ rượi, da mặt nhăn nheo, miệng rộng ngoác như phù thủy, chẳng biết là đang muốn nuốt chửng cái micro hay nuốt chửng lấy tôi. Quá đáng sợ, nhưng quá mê hoặc.
Tôi đã như bị thôi miên bởi hình ảnh quay cận người ca sỹ tóc dài rũ rượi, da mặt nhăn nheo, miệng rộng ngoác như phù thủy, chẳng biết là đang muốn nuốt chửng cái micro hay nuốt chửng lấy tôi. Quá đáng sợ, nhưng quá mê hoặc.
Bao nhiêu năm sau đó tôi mới nghiệm ra rằng, ngày ấy, I Don’t Want To Miss A Thing
đã mở cánh cửa để tôi bước đến một thế giới rộng lớn với muôn hình vạn
trạng, đầy cây cối và ánh sáng mặt trời, cũng như mưa như bão tố, như
đếm tối mịt mùng; nơi đó người ta thấu hiểu và đến gần nhau hơn không
bằng lời nói mà là bằng cảm nhận.
Đó là bước chân vào đời qua lớp cửa đầu tiên, vào thế giới của âm nhạc.
Nhờ biết được I Don’t Want To Miss A Thing,
tôi không bị rơi vào cái đầm lầy của những sự xao xuyến trước các bản
hit của các ca sỹ trẻ Việt thời ấy.
Tôi mê mẩn những bản rock ballad thay vì gầm rú lên mỗi khi loa trường phát “Thà rằng rằng như thế” của ca sỹ XY nào đó. Thế giới âm nhac trong tôi rộng mở, tôi tìm hiểu sâu kỹ hơn về nhiều nhánh nhạc rock cũng như các thể loại nhạc khác.
Thái độ với âm nhạc cũng trở nên đúng đắn hơn. Tâm hồn rộng mở, tôi có nhiều cảm xúc hơn và tiếp nhận âm nhạc nồng nhiệt hơn.
Tôi mê mẩn những bản rock ballad thay vì gầm rú lên mỗi khi loa trường phát “Thà rằng rằng như thế” của ca sỹ XY nào đó. Thế giới âm nhac trong tôi rộng mở, tôi tìm hiểu sâu kỹ hơn về nhiều nhánh nhạc rock cũng như các thể loại nhạc khác.
Thái độ với âm nhạc cũng trở nên đúng đắn hơn. Tâm hồn rộng mở, tôi có nhiều cảm xúc hơn và tiếp nhận âm nhạc nồng nhiệt hơn.
Vào
giai đoạn mà tâm hồn rộng mở và cảm xúc phong phú hơn ấy, tôi tiến sát
đến lớp cánh cửa thứ hai.
Đến với thế giới của tình yêu.
I Don’t Want To Miss A Thing là
một bản ballad về tình yêu với tất cả những sự dịu dàng sâu lắng, dữ
dội quyết liệt, lãng mạn và cũng đớn đau. Những rung động đầu đời ở tuổi
mới lớn không đủ để giúp tôi cảm nhận được hết vẻ đẹp của ca khúc như
nó vốn có. Mãi sau này, tôi mới có thể diễn tả một cách mạch lạc về ý
nghĩa của ca khúc ấy. Có lẽ phải trải nghiệm rất nhiều, được và mất, nếm
đủ vị ngọt n
Khi yêu, người ta có thể làm nhiều
điều vì nhau. Từ những việc nhỏ, cho đến những điều lớn lao.
Tôi trước
đây cũng từng hình dung ra nhiều điều ghê gớm lắm người ta sẽ làm cho
nhau khi yêu nhau. Cũng dữ dội như cái thời mới nghe rock vậy. Rồi đến
một lúc tôi nhận ra rằng, hạnh phúc và sự toàn vẹn chỉ là những điều
giản đơn.
Cũng là lúc tôi cảm nhận được đầy đủ sự ngọt ngào của ca khúc
mà tôi cho là quằn quại trong lần đầu tiên nghe ấy. Phải yêu thương
nhiều lắm ta mới ngắm nhìn không rời mắt một người đang ngủ say.
Chỉ một
cái trở mình nhẹ chắc cũng làm ta chao đảo. Cả thế giới đáng quý của
mình đang ngủ yên, thanh thản…
Tôi
nghiệm ra rằng, khi lớn lên, thường xuyên nhìn lại mình, tôi thấy tình
yêu trong tôi cứ lớn dần, đầy đủ hơn và vẹn tròn hơn. Tôi ngày càng muốn
dành nhiều thời gian cho những gì mà tôi yêu quý, tận hưởng và lưu giữ
những niềm hạnh phúc mà mình đang có.
Thế nhưng tôi biết, tôi, và chắc
các bạn cũng vậy, đã lãng phí quá nhiều thời gian vào những giận dỗi,
chỉ trích, tự ti và lười nhác. Thế nên mà mỗi khi nghe lại I Don’t Want To Miss A Thing,
tôi lại có một chút xấu hổ, bởi tôi vẫn chưa yêu say đắm đến quên mình
như trong ca khúc ấy.
Trong suốt hơn mười năm qua, cứ sau một quãng thời
gian, nghe lại I Don’t Want To Miss A Thing, tôi lại học thêm được một điều gì đó. Hoặc chỉ là một lời nhắc nhở: Hãy biết trân trọng những điều đáng quý mà mình đang có.
Nếu
yêu, dù là tình yêu nam nữ, với gia đình, bạn bè, hay với thiên nhiên
và đồng loại, đừng bỏ lỡ bất cứ giây phút có ý nghĩa nào.
gào cũng như chua cay mặn đắng, tôi mới hiểu được tâm trạng
của nhân vật Tôi trong ca khúc. Đó là tâm trạng ngây ngất nhìn ngắm
người mình yêu đang ngủ say; và trên hết, là ước muốn nâng niu gìn giữ
từng giây phút còn ở bên nhau.
Unknow author
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét